Xưa kia trong sa mạc, trên đường về Đất Hứa, dân Do Thái van xin Chúa ban lương thực cho họ. Trước những lời cầu khẩn đó, Thiên Chúa chạnh lòng thương, Ngài ban Manna từ trời rơi xuống và nước từ tảng đá vọt ra nuôi dưỡng họ suốt 40 năm.
Nay trên hành trình rao giảng Tin mừng, dân chúng tin theo Chúa đông lắm, nhìn thấy họ như đàn chiên không người chăn dắt, Chúa chạnh lòng thương nên dạy dỗ họ nhiều điều. Và vì thương xót, nên Ngài hóa bánh ra nhiều cho họ ăn no nê.
Chúng ta đang sống trong một thế giới văn minh tiến bộ không ngừng. Thực phẩm chứa đầy trong các siêu thị và kho lẫm. Ấy thế mà, có những tấm lòng con người hẹp hỏi ích kỷ, chỉ lo cho mình hơn là lo cho người khác. Vì thế, thánh Gioan Phaolô II nói rằng: "Đó là nền văn minh của sự chết ".
Theo ngành y tế thế giới cho biết, hiện nay có gần hai tỉ người đang rơi vào cảnh thất nghiệp nghèo đói cùng cực. Mỗi ngày có gần một tỉ người đi ngủ đêm với bụng đói. Và mỗi ngày có hơn cả trăm ngàn người chết đói, chết khát, chưa kể chết vì phá thai, tai nạn, dịch bệnh, thiên tai…
Mặc dầu thế giới văn minh như thế, nhưng luôn có những người bần cùng khốn khổ, trẻ em suy dinh dưỡng, bệnh nhân không có thuốc uống. Bên cạnh đó có những người cư ngụ trong những biệt thự cao cấp, ăn sang, mặc đẹp không làm chi cho hết tiền.
Xã hội văn minh hôm nay đang tạo ra những “cỗ người máy”, sống vô cảm dửng dưng với anh em đồng loại. Một số người làm ăn giàu có, tích trữ của cải, nhưng lại khép lòng trước người nghèo, và không quan tâm gì đến việc từ thiện đồng cảm với nhau.
Những chuyên viên nghiên cứu cho biết rằng: nếu của cải vật chất trên trần gian này được phân phối đồng đều, thì sẽ không có cảnh đói khát và nghèo khổ. Có khi, người ta không chết vì chén cơm manh áo, nhưng người ta đói tình người, đói sự quan tâm chia sẻ cho nhau.
Tuy nhiên, từ khi dịch bệnh lây lan, chúng ta phải giãn cách vì phòng chống dịch bệnh. Một số công ty, xí nghiệp, giao thông, hàng quán, chợ búa phải ngưng hoạt động… từ đó làm cho nhiều người rơi vào hoàn cảnh thất nghiệp không có công ăn việc làm, có nhiều người đang gồng mình với cơm áo gạo tiền và những khoảng chi trả khác.
Trong tình trạng đau thương đó, chúng ta thấy có nhiều người quan tâm đến những hoạt động từ thiện, giúp đỡ những người nghèo khổ bất hạnh được thể hiện trong tinh thần “Một miếng khi đói bằng một gói khi no". Đó là nhưng siêu thị không đồng, quán ăn giả chiến, bữa cơm từ thiện….Có thể nói đây là những điểm sáng bừng lên giữa đêm đen, là bình minh của yêu thương. Từ đó, chúng ta nhận định rằng, trong bất cứ hoàn cảnh nào vẫn có những tấm lòng nhân ái, nghĩa cử quan tâm, tấm bánh yêu thương.
Điểm thứ hai rút ra từ bài Tin mừng hôm nay, đó là sự cộng tác. Chúa Giêsu, Đấng quyền năng làm được mọi sự, nhưng Ngài cũng cần con người cộng tác. Khi chữa lành bệnh nhân, Chúa đòi lòng tin nơi họ. Nay làm phép lạ hoá bánh ra nhiều, Ngài cần có sự cộng tác của con người.
Cụ thể như hôm nay, nhờ năm chiếc bánh và hai con cá do lòng quảng đại của một cậu bé, mà Chúa đã làm phép lạ hóa bánh ra nhiều, để bao nhiêu ngàn người được ăn dư thừa.
Phép lạ hóa bánh ra nhiều cả bốn Tin Mừng đều kể lại, như hình ảnh báo trước Bí tích Thánh Thể mà sau này Chúa Giêsu sẽ thiết lập trong bữa Tiệc ly. Ngày xưa, Chúa đã ban bánh từ trời xuống cho nhân loại thế nào, thì ngày nay, trên bàn thờ khắp cùng thế giới, Chúa Giêsu vẫn tiếp tục nhờ đôi tay linh mục bẻ tấm bánh là Mình Máu thánh Ngài để nuôi sống linh hồn con người như vậy. Nhờ của ăn thần lương này, mà con người được nuôi dưỡng và tăng thêm sức mạnh thiêng liêng, để đủ sức tiến về đất hứa là quê hương Nước trời.
Ước gì, chúng ta biết cộng tác với ơn Chúa, cống hiến đời mình thành những tấm bánh yêu thương chia sẻ cho tha nhân, tuy đơn sơ nhỏ bé, nhưng với lòng thương cảm và con tim rộng mở, Chúa sẽ làm phép lạ, để thế giới này bớt đi cảnh đói nghèo vật chất và đói khát tình thương, nhất là trong bối cảnh thế giới đang đối diện với cơn đại dịch làm chúng ta phải giãn cách nhưng không giãn lòng. Những người con Chúa sẽ thấy đại dịch là cơ hội để trở thành tấm bánh chia sẻ, có sức lan tỏa yêu thương. Amen.