Sang bài đọc II, Thánh Phaolô mời gọi các tín hữu Rôma "Hãy hiến thân mình làm của lễ sống động" (Rm 12,1), của lễ đẹp lòng Chúa nhất chính là bản thân mình.
Lời mời gọi này đồng nghĩa với lời Chúa nói trong Tin mừng chúng ta vừa nghe: "Ai muốn cứu mạng sống mình thì sẽ mất; còn ai đành mất mạng sống mình vì Thầy, thì sẽ được sống " (Mt 16, 25).
Ở đời ai cũng muốn được và sợ mất, nhưng làm thế nào để được và không mất thì không phải là dễ. Vì không phải cứ thu vào là được và buông ra là mất. Trái lại, nhiều khi phải chịu mất trước rồi mới được sau. Mất nhỏ để được lớn. Mất ít để được nhiều. Đó là qui luật tất yếu trong hành trình đi theo Chúa. Nên Chúa mời gọi: "Ai muốn theo Ta hãy từ bỏ mình, vác thập giá mà theo" (Mt 16, 24). Thế nhưng, trước khi Chúa mời gọi chúng ta từ bỏ đi theo Chúa thì Ngài đã làm gương cho chúng ta trước rồi.
Ngài từ bỏ trời cao đi xuống đất thấp để cứu độ chúng ta. Từ bỏ địa vị Thiên Chúa mặc lấy thân phận con người giống chúng ta mọi đàng ngoại trừ tội lỗi. Từ bỏ ngôi nhà êm ấm để ra đi rao giảng Tin Mừng. Từ bỏ ý riêng, để xin vâng theo thánh ý Chúa Cha. Từ bỏ mạng sống để làm giá cứu chuộc cho muôn người. Và đỉnh cao của sự từ bỏ đến tận cùng ấy là khi Ngài chết trần trụi trên thập giá. Đến nỗi không còn chút hơi thở. Không còn một giọt máu, mất hết danh dự. Nói tóm lại không còn gì cả.
Và trước khi Chúa mời gọi chúng ta vác thập giá đi theo Chúa thì Ngài đã vác trước rồi. Ngài không chỉ là thập giá gỗ trên đường lên Núi Sọ, mà còn là thập giá trải dài suốt đời Ngài. Thập giá bởi kiếp sống nghèo. Thập giá bị người đời ngược đãi. Thập giá do môn đệ phản bội. Thập giá bị dân chúng loại trừ. Thập giá bởi tội lỗi nhân loại đè nặng trên vai, nên nhiều lần Ngài ngã quỵ xuống đất, nhưng rồi Ngài lại đứng lên tiếp tục vác đi cho đến cùng lên Núi Sọ, lúc đó lại mở ra con đường phục sinh vinh hiển.
Chúa Giêsu đã đi con đường từ bỏ, con đường thập giá để cứu chuộc nhân loại. Vì thế, Ngài mời gọi chúng ta ai muốn làm môn đệ của Ngài, thì cũng phải đi theo con đường từ bỏ như Ngài.
Từ bỏ những của cải chóng qua để được của cải hạnh phúc vĩnh cửu đời sau; từ bỏ ý riêng làm theo ý Chúa, đời sau Chúa sẽ làm theo ý ta.
Chúa không đòi chúng ta từ bỏ những điều vĩ đại lớn lao, nhưng là những hy sinh nho nhỏ trong đời sống thường ngày.
Chẳng hạn như: mỗi lần đến nhà thờ tham dự Thánh lễ thì cố gắng ngồi ở trong nhà thờ tham dự, đó là một chút bỏ mình. Tắt tivi để đọc kinh chung gia đình là một chút từ bỏ. Không chiều theo những thói hư tật xấu như là rượu chè, bài bạc, hút sách. Kìm hãm miệng lưỡi không nói hành nói xấu hay phê bình người khác cũng là một hi sinh.
Rồi Chúa không bảo chúng ta đi tìm thánh giá, nhưng Ngài bảo chúng ta vác lấy thánh giá mình. Mỗi người một thánh giá, mỗi ngày một thánh giá, Thiên Chúa không bao giờ đặt trên vai chúng ta một thánh giá nặng quá sức đâu.
Những thánh giá trong đời sống hằng ngày. Ví dụ như: thánh giá trong đời sống gia đình; thánh giá do Chúa an bài gửi đến như: bị bệnh tật, bị hiểu lầm, làm ăn thất bại thua lỗ.
Ước gì là những người Kitô hữu đi theo Chúa, niềm tin của chúng ta được thể hiện bằng thái độ từ bỏ và chấp nhận Thánh giá trong đời sống hằng ngày. Với ý thức sống như thế, là chúng ta hiến thân mình làm của lễ sống động dâng lên Chúa, đó là của lễ đẹp lòng Chúa và sinh ơn ích cho chính mình. Amen.