SUY NIỆM LỜI CHÚA TRONG TUẦN SAU CHÚA NHẬT II MÙA CHAY

Thứ hai
Tin mừng Lc 6,36-38
Ðấng nhân từ. Ðừng xét đoán thì các con khỏi bị xét đoán; đừng kết án thì các con khỏi bị kết án. Hãy tha thứ, thì các con sẽ được tha thứ. Hãy cho thì sẽ cho lại các con: Người ta sẽ lấy đấu hảo hạng, đã dằn, đã lắc và đầy tràn mà đổ vào vạt áo các con

. Vì các con đong bằng đấu nào, thì cũng được đong trả lại bằng đấu ấy!"

Suy niệm
Suy niệm bài đọc Cựu Ước hôm nay thật sự rất thắm thía. Đây là một lời cầu nguyện rất hay, rất cảm động; cũng là tâm tình sám hối rất thật mà mỗi người chúng ta cần phải suy nghĩ khi nhìn lại mình trong những ngày mùa Chay này.

Một câu nói mà tôi tình cờ nghe được trong phim tàu: “Người ta không sợ người sai lỗi, nhưng chỉ sợ người sai lỗi không chịu sửa sai, dù biết mình sai lỗi”. Là con người, không ai là không có những lầm lỗi; nhưng điều quan trọng là sau những lần sai lỗi đó chúng ta có biết nghe theo lời Chúa, để rồi biết bắt đầu lại hay không? Thật vậy, trong mùa Chay chúng ta nghe nhắc đi nhắc lại lời mời gọi sám hối. Thế nhưng, “quen quá hóa nhàm”; đôi khi nói nhiều quá rồi thành như không nói, nghe lỗ tai này qua lỗ tai kia rồi đi mất. Chúng ta đã quá kinh nghiệm điều này.

Lời Chúa hôm nay một lần nữa nhắc ta xác tín một điều:, sám hối là điều kiện đầu tiên, điều kiện thiết yếu nhất để được thứ tha. Chúng ta đừng nghĩ, đừng nhìn Thiên Chúa như một người xa lạ, nhưng hãy xem như một người cha rất gần gũi; một người cha hết lòng yêu thương, quan tâm lo lắng cho con cái, chứ không phải là một người cha mặc cho con cái làm gì thì làm; chỉ việc đánh đập, trừng phạt khi thấy con cái sai lỗi. Hình ảnh thân thương nhất có thể diễn tả Ngài chính là hình ảnh người cha luôn trong tư thế dang rộng vòng tay chờ đón con mình sám hối trở về.

Cũng cần phải nhắc đến Bí Tích Giải Tội, điều kiện để được tha tội cũng chính là sự thống hối, lòng quyết tâm từ bỏ tội lỗi. Với Lời Chúa hôm nay, chúng ta cùng cầu xin Chúa ban cho chúng ta sức mạnh để vượt thắng những khuyết điểm, cũng như những “tội đầu”, để rồi chúng ta biết cất lên: “Nguyện xin Chúa giúp con bắt đầu và lại bắt đầu, này con chiến thắng, này con chiến thắng, tươi sáng hy vọng”. Amen!

Thứ ba

Tin mừng Mt 23,1-12

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng dân chúng và các môn đệ rằng: "Các Luật sĩ và các người biệt phái ngồi trên toà Môsê: vậy những gì họ nói với các ngươi, hãy làm và tuân giữ, nhưng đừng noi theo hành vi của họ, vì họ nói mà không làm. Họ buộc những bó nặng và chất lên vai người ta, còn chính họ lại không muốn giơ ngón tay lay thử. Mọi công việc họ làm đều có ý cho người ta thấy, vì thế họ nới rộng thẻ Kinh, may dài tua áo. Họ muốn được chỗ nhất trong đám tiệc và ghế đầu trong hội đường, ưa được bái chào nơi đường phố và được người ta xưng hô là "thầy". Phần các ngươi, các ngươi đừng muốn được người ta gọi là thầy, vì các ngươi chỉ có một Thầy, còn tất cả các ngươi đều là anh em với nhau. Và các ngươi cũng đừng gọi ai dưới đất là cha, vì các ngươi chỉ có một Cha, Người ngự trên trời. Các ngươi cũng đừng bắt người ta gọi là người chỉ đạo, vì các ngươi có một người chỉ đạo, đó là Ðức Kitô. Trong các ngươi ai quyền thế hơn sẽ là người phục vụ các ngươi. Hễ ai tự nhắc mình lên, sẽ bị hạ xuống, và ai tự hạ mình xuống, sẽ được nâng lên".

Suy niệm
Bài đọc I hôm nay mở đầu với lời kêu gọi của tiên tri Isaia gởi đến các thủ lãnh thành Sôđôma và Gômôra: “Hãy làm điều lành, tìm kiếm công lý” để được Chúa thứ tha. Chắc hẳn lời kêu gọi này cũng vang vọng tới mỗi người chúng ta, đặc biệt trong bối cảnh xã hội ngày hôm nay.

Sự dữ, bất công vẫn đang tràn ngập và ngày càng gia tăng trong thế giới ngày nay. Chỉ cần bỏ chút ít thời gian đọc các trang báo hay trang web, chúng ta dễ dàng nhận thấy những sự thật đau buồn, và cũng không thể tưởng tượng là do chính con người gây ra. Cũng vì lý do đó mà mối quan hệ giữa người với người ngày càng cách xa, bằng mặt chứ không bằng lòng. Họ đối xử với nhau dựa vào lý hơn là tình.

Trong bài Tin Mừng hôm nay Chúa Giêsu cũng cho thấy thực trạng đó khi Ngài nói về những người biệt phái và luật sĩ. Là những vị thủ lãnh Do Thái, thế nhưng họ sống giả tạo, họ thích phô trương, họ ham danh lợi,… và cũng chính vì lối sống đó, đã góp phần không nhỏ đưa đến cái chết của Chúa Giêsu.

Lời Chúa hôm nay có thể nói vừa là một lời mời gọi, nhưng cũng vừa là một lời nhắc nhở thiết thực dành cho mọi thành phần dân Chúa. Mỗi người chúng ta phải ý thức mình là cánh tay nối dài của Chúa góp phần làm cho thế giới này trở nên tốt đẹp hơn. Một con chim én không làm nên mùa xuân, nhưng một con chim én cũng đủ báo hiệu mùa xuân đang đến. Thật vậy, một mình chúng ta, một hành động nhỏ nhoi của chúng ta thiết nghĩ chẳng làm cho thế giới này tốt đẹp hơn, nhưng bấy nhiêu cũng đủ cho Chúa làm nên những điều kỳ diệu. Vậy chúng ta hãy nghe theo lời mời gọi của Chúa: “hãy tắm rửa, hãy thanh tẩy, đừng làm điều xấu nữa, hãy làm điều lành; hãy tìm kiếm công lý, hãy cứu giúp kẻ bị áp bức, hãy xét xử công bằng cho những trẻ mồ côi và bênh vực người goá bụa.”

Lạy Chúa, Chúa đã tạo dựng nên con cho Chúa và Chúa vẫn luôn gìn giữ che chở chúng con mỗi ngày. Thế nhưng đời sống con người chúng con dường như chưa phản ánh đúng hình ảnh mà Chúa muốn; thậm chí ngược lại. Xin Chúa tha thứ cho chúng con và xin giúp chúng con nhìn thấy mình mỗi ngày dưới ánh sáng soi dẫn của Chúa, từ đó mà chúng con được biến đổi nên tốt hơn. Amen!

Thứ tư

Tin mừng Mt 20,17-28

Khi ấy, Chúa Giêsu đi lên Giêrusalem, đem riêng mười hai môn đệ đi theo. Dọc đường, Người nói với họ: "Này chúng ta lên Giêrusalem và Con Người sẽ bị nộp cho các vị thượng tế và luật sĩ. Người ta sẽ lên án tử cho Người, sẽ nộp Người cho dân ngoại để chúng nhạo báng, đánh đòn, rồi treo Người lên thập giá, nhưng đến ngày thứ ba, Người sẽ sống lại".

Bấy giờ bà mẹ các con ông Giêbêđê cùng với hai con đến gặp Người. Bà sấp mình xuống lạy Người, có ý xin Người điều chi đó. Người hỏi: "Bà muốn gì". Bà ta thưa lại: "Xin Ngài hãy truyền cho hai con tôi đây được ngồi một đứa bên hữu, một đứa bên tả Ngài, trong Nước Ngài". Chúa Giêsu đáp lại: "Các ngươi không biết điều các ngươi xin. Các ngươi có thể uống chén mà ít nữa đây Ta sắp uống chăng?" Họ nói với Người: "Thưa được". Người bảo họ: "Vậy các ngươi sẽ uống chén của Ta, còn việc ngồi bên hữu hay bên tả, thì không thuộc quyền Ta ban, nhưng Cha Ta đã chuẩn bị cho ai, thì người ấy mới được". Nghe vậy, mười người kia tỏ ra bất bình với hai anh em: Chúa Giêsu gọi họ lại mà bảo: "Các con biết thủ lãnh của các dân tộc thì thống trị họ và những người làm lớn thì hành quyền trên họ. Giữa các con thì không được thế. Trong các con, ai muốn làm lớn, thì hãy phục vụ các con, và ai muốn cầm đầu trong các con, thì hãy làm tôi tớ các con. Cũng như Con Người đến không phải để được người ta phục vụ, nhưng để phục vụ và phó mạng sống làm giá chuộc cho nhiều người".


Suy niệm

“Vì nhiệt tâm lo việc nhà Chúa mà con sẽ phải thiệt thân” (Ga 2,17). Có lẽ đây là câu Kinh Thánh mà chúng ta rất quen thuộc, nhất là đối với những ai đang hy sinh thời gian, sức lực để cộng tác vào công việc nhà Chúa.

Bài đọc I hôm nay cho chúng ta thấy hình ảnh đáng thương của tiên tri Giêrêmia. Ông nhiệt tâm rao giảng, chỉ dạy, cầu nguyện và biện hộ cho dân; kết quả ông nhận được là sự khinh ghét, sự chống đối và hãm hại.

Lời kêu than của vị tiên tri: “làm lành mà phải gặp dữ sao?” đặt ra cho chúng ta những vấn nạn rất cụ thể ngay trong cuộc sống thường ngày. Hơn nữa, chúng ta đang sống trong một xã hội đầy tính thực dụng, một đất nước theo chủ trương vô thần, việc giữ đạo, tuyên xưng niềm tin của mình lắm khi cũng gặp nhiều khó khăn. Nhiều người không dám công khai nhận mình là người có đạo, không dám thể hiện lòng tin của mình trước đám đông. Do đó, để thể hiện đúng căn tính của mình thật sự là một thách đố cho nhiều người trong chúng ta.

Tôi nhớ có một trường hợp khá hy hữu xảy ra cho một người công giáo nơi xứ đạo tôi. Ông là một sĩ quan quân đội về hưu non. Ông chia sẻ lý do về hưu non của mình như sau: Trong một buổi tiệc có rất nhiều người tham dự, là những đồng nghiệp, có cấp trên lẫn cấp dưới. Trước khi bắt đầu ăn tiệc, ông "lỡ" tay làm dấu thánh giá; và thế là không lâu sau đó, ông được lệnh về hưu non. Thật buồn cười! Phải chăng cũng vì những lý do tương tự mà không ít người đã không ngại chối bỏ đức tin, không những họ mà còn cả vợ con, cả những người trong gia đình.

Thế nhưng, dù biết kết quả của những lời rao giảng có vẻ không đem lại kết quả mong muốn trước thái độ cứng lòng, thái độ thành kiến và sự tự mãn của con người; chúng ta cũng không vội bỏ cuộc mà lơ là hoặc thờ ơ với công việc.

Tại sao vậy? Thưa vì Chúa muốn chúng ta làm, vì đó là công việc của Chúa muốn. Và việc Thiên Chúa muốn thì dù có gặp chống đối, dù gặp bất cứ hoàn cảnh nào thì thánh ý Ngài vẫn được thể hiện, vẫn mang lại những hiệu quả tốt đẹp cho con người.

Từ đây tôi nhận ra một bài học thật ý nghĩa và giá trị trong cuộc sống: Đứng trước một công việc mà ta biết đó là ý Chúa muốn, là điều phải làm, nên làm; thì dù gặp bất lợi, gặp bất cứ khó khăn nào, thậm chí là chống đối; ta vẫn quyết tâm thực hiện, hầu làm sáng danh Chúa. Lẽ dĩ nhiên là những quyết định đó phải luôn là kết quả của suy tư và cầu nguyện, để ý Chúa luôn thể hiện trong ta và để cho mọi việc chúng ta làm luôn được hòa nhịp với thánh ý Chúa.

Lạy Chúa, giữa một xã hội đầy những cám dỗ của sự hưởng thụ, xin Chúa ban cho chúng con có đủ sức mạnh và nghị lực để can đảm sống đúng căn tính của mình là một người thuộc về Chúa. Amen!


Thứ năm

Tin mừng Lc 16,19-31

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng những người biệt phái rằng: "Có một nhà phú hộ kia vận toàn gấm vóc, lụa là, ngày ngày yến tiệc linh đình. Lại có một người hành khất tên là Ladarô, nằm bên cổng nhà ông đó, mình đầy ghẻ chốc, ước được những mụn bánh từ bàn ăn rớt xuống để ăn cho đỡ đói, nhưng không ai thèm cho. Những con chó đến liếm ghẻ chốc của người ấy. Nhưng xảy ra là người hành khất đó chết và được các thiên thần đem lên nơi lòng Abraham. Còn nhà phú hộ kia cũng chết và được đem chôn. Trong hoả ngục, phải chịu cực hình, nhà phú hộ ngước mắt lên thì thấy đằng xa có Abraham và Ladarô trong lòng Ngài, liền cất tiếng kêu la rằng:

"Lạy Cha Abraham, xin thương xót tôi và sai Ladarô nhúng đầu ngón tay vào nước để làm mát lưỡi tôi, vì tôi phải quằn quại trong ngọn lửa này. Abraham nói lại: "Hỡi con, suốt đời con, con được toàn sự lành, còn Ladarô gặp toàn sự khốn khổ. Vậy bây giờ Ladarô được an ủi ở chốn này, còn con thì chịu khốn khổ. Vả chăng, giữa các ngươi và chúng tôi đây đã có sẵn một vực thẳm, khiến những kẻ muốn tự đây qua đó, không thể qua được, cũng như không thể từ đó qua đây được".

Người đó lại nói: "Ðã vậy, tôi nài xin cha sai Ladarô đến nhà cha tôi, vì tôi còn năm người anh em nữa, để ông bảo họ, kẻo họ cũng phải sa vào chốn cực hình này". Abraham đáp rằng: "Chúng đã có Môsê và các tiên tri, chúng hãy nghe các Ngài". Người đó thưa: "Không đâu, lạy Cha Abraham! Nhưng nếu có ai trong kẻ chết về với họ, thì ắt họ sẽ hối cải". Nhưng Abraham bảo người ấy: "Nếu chúng không chịu nghe Môsê và các tiên tri, thì cho dù kẻ chết sống lại đi nữa, chúng cũng chẳng chịu nghe đâu".

Suy niệm

Lời Chúa bài đọc I hôm nay nhắc đến điều “khốn” và điều “phúc” cho con người; cụ thể là“khốn” cho ai tin tưởng, nương tựa vào sức mạnh con người và “phúc” cho những ai tin tưởng và trông cậy vào Thiên Chúa. Thực sự để trải nghiệm và sống được điều mà Lời Chúa hôm nay nhắc bảo không dễ chút nào; vì thực tế khi nhìn lại cuộc sống mỗi người, dường như chúng ta đang đi ngược lại.

Cũng có thể nói, việc chạy đến với Chúa dường như chỉ là phương án cuối cùng sau khi đã lựa chọn hết mọi phương án theo cách thế của con người. Thật vậy, thử nhìn lại cách mà chúng ta giải quyết những khó khăn thử thách trước đó; có phải là chúng ta lo xất bất xang bang trước, rồi sau đó hết cách, chúng ta mới chợt nhớ đến Chúa và chạy đến van xin Ngài?

Cuộc sống này chỉ là đời tạm, và cuộc sống sau cái chết này mới là cuộc sống thật mà Chúa hứa ban cho chúng ta. Chúng ta được học, được dạy từ thuở còn bé qua những bài giáo lý. Thế nhưng thực tế được mấy ai ý thức điều đó một cách mạnh mẽ, để rồi tin tưởng, cậy trông hoàn toàn vào Thiên Chúa?

Nói thì dễ, còn sống được không dễ chút nào. Nhưng chúng ta nói ra đây để mỗi người ý thức lại, để rồi có những thay đổi trong cách suy, cách nghĩ và cách sống. Đừng để Lời Chúa trở thành lời nói suông, nhưng trở thành lời đem lại sự sống cho chúng ta.

Lạy Chúa, chúng con đều biết phải cậy dựa vào ai trước tiên chứ! Thế nhưng bản tính con người yếu đuối của chúng con chỉ thấy cái trước mắt, cái cụ thể, để rồi thường chúng con chọn ngược lại. Chúng con thành tâm xin lỗi Chúa, xin Chúa thứ tha và giúp chúng con ngày càng ý thức Chúa chính là lẽ sống của đời chúng con, chọn Chúa là mối phúc lớn nhất dành cho chúng con. Amen!

Thứ sáu

Tin mừng Mt 21,33-43.45-46

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các thượng tế và các kỳ lão trong dân rằng: "Các ông hãy nghe dụ ngôn này: Có ông chủ nhà kia trồng được một vườn nho. Ông rào dậu chung quanh, đào hầm ép rượu và xây tháp canh; đoạn ông cho tá điền thuê, rồi đi phương xa. Ðến mùa nho, ông sai đầy tớ đến nhà tá điền để thu phần hoa lợi. Nhưng những người làm vườn nho bắt các đầy tớ ông: đánh đứa này, giết đứa kia và ném đá đứa khác. Chủ lại sai một số đầy tớ khác đông hơn trước, nhưng họ cũng xử với chúng như vậy. Sau cùng chủ sai chính con trai mình đến với họ, vì nghĩ rằng: Họ sẽ kính nể con trai mình. Nhưng bọn làm vườn vừa thấy con trai ông chủ liền bảo nhau: "Ðứa con thừa tự kia rồi: Nào anh em! Chúng ta hãy giết nó đi và chiếm lấy gia tài của nó". Rồi họ bắt cậu, lôi ra khỏi vườn nho mà giết. Vậy khi chủ về, ông sẽ xử trí với bọn họ thế nào? Các ông trả lời: "Ông sẽ tru diệt bọn hung ác đó và sẽ cho người khác thuê vườn nho để cứ mùa nộp phần hoa lợi". Chúa Giêsu phán: "Các ông chưa bao giờ đọc thấy trong Kinh Thánh sao:

"Chính viên đá bọn thợ loại ra, đã trở nên viên đá góc; đó là việc Chúa làm và là việc lạ lùng trước mắt chúng ta?" Bởi vậy, Ta bảo các ông: Nước Thiên Chúa sẽ cất khỏi các ông để trao cho dân tộc khác biết làm cho trổ sinh hoa trái".


Các Thượng tế và biệt phái nghe dụ ngôn đó, thì hiểu Người ám chỉ về mình. Họ liền tìm cách bắt Người, nhưng lại sợ dân chúng, vì thiên hạ đều tôn Người là Tiên tri.

Suy niệm

Chuyện tổ phụ Giuse là một trong những câu chuyện mà tôi thích nhất trong Cựu Ước, để thấy được sự quan phòng kỳ diệu của Thiên Chúa. Với con mắt bình thường, việc Giuse bị các anh ganh ghét và bán đi cho các lái buôn và sau đó ông lại trở thành viên tể tướng trong triều đình, trở thành người cứu cả gia đình khỏi nạn đói, chúng ta chỉ có thể thấy đó là một câu chuyện hay, kết thúc có hậu; chứ ít ai nhìn ra đó là một chương trình Thiên Chúa sắp sẵn để cứu dân người.

Thật vậy, đường lối Chúa quả thật rất kỳ diệu mà con người chúng ta không thể hiểu thấu được; và mỗi người chúng ta đây cũng vậy, chắc chắn Thiên Chúa đã và đang chuẩn bị một chương trình nào đó, mà chỉ Ngài mới biết.

Một nhà tu đức nói rằng: “Trên những nét cong của cuộc đời, Chúa sẽ vẽ nên những con đường thẳng”. Nét cong của cuộc đời, đó chính là những điều trái ý, những sự dữ, tội lỗi,… Chúa cũng sẽ biến nó thành những điều tốt đẹp cho chúng ta. Một thất bại, một biến cố đau buồn, một khó khăn,… tất cả đều có giá trị cho chúng ta trong bàn tay của Chúa quan phòng; bởi sự quan phòng của Chúa cũng chính là biến những điều xấu thành điều tốt cho chúng ta.

Cụ thể, trở lại với câu chuyện tổ phụ Giuse trong bài đọc I trích sách Sáng Thế, dù bị ganh ghét, bị bán bỏ, nhưng phần sau câu chuyện, Giuse lên chức tể tướng nước Ai cập và nhờ chức vị này mà gia đình Giuse được cứu khỏi nạn đói. Và đặc biệt, liên hệ đến bài Tin Mừng, hình ảnh Chúa Giêsu qua dụ ngôn những tá điền độc ác trong vườn nho, cũng cho thấy hình ảnh tương tự; vì sự ganh ghét mà dân Do Thái đã giết chết Đấng mà sau này Cứu Độ muôn dân. Quả thật đó là điều quá kỳ diệu mà con người không thể hiểu thấu được.

Lẽ dĩ nhiên, đứng trước những khó khăn thử thách, những trái ý cũng như những thất bại; tâm lý con người cảm thấy thất vọng và buồn bã; đó là vì chúng ta quên mất Chúa, vì chúng ta chưa tin vào sự quan phòng của Chúa. Lời Chúa hôm nay như một lời an ủi, một nguồn động lực to lớn cho chúng ta hăng hái hơn trong cuộc sống dù gặp biết bao khó khăn thử thách.

Lạy Chúa, chúng con biết rằng đường lối Chúa thật kỳ diệu biết bao, tin tưởng vào sự quan phòng của Chúa, chúng con không còn phải sợ hãi gì nữa. xin cho chúng con xác tín và ngày càng xác tín hơn điều đó, để trao phó hết cuộc đời này vào Chúa. Amen!


Thứ bảy

Tin mừng Lc 15,1-3.11-32

Khi ấy, những người thâu thuế và những người tội lỗi đến gần Chúa Giêsu để nghe Người giảng. Thấy vậy, những người biệt phái và luật sĩ lẩm bẩm rằng: "Ông này đón tiếp những kẻ tội lỗi và cùng ngồi ăn uống với chúng". Bấy giờ Người phán bảo họ dụ ngôn này:

"Người kia có hai con trai. Ðứa em đến thưa cha rằng: "Thưa cha, xin cha cho con phần gia tài thuộc về con". Người cha liền chia gia tài cho các con. Ít ngày sau, người em thu nhặt tất cả tiền của mình trẩy đi miền xa và ở đó ăn chơi xa xỉ, phung phí hết tiền của. Khi nó tiêu hết tiền của, thì gặp nạn đói lớn trong miền đó và nó bắt đầu cảm thấy túng thiếu. Nó vào giúp việc cho một người trong miền, người này sai nó ra đồng chăn heo. Nó muốn ăn những đồ heo ăn cho đầy bụng, nhưng cũng không ai cho. Bấy giờ nó mới hồi tâm lại và tự nhủ: "Biết bao người làm công ở nhà cha tôi được ăn uống dư dật, còn tôi, tôi ở đây phải chết đói! Tôi muốn ra đi, trở về với cha tôi và thưa người rằng: "Lạy cha, con đã lỗi phạm đến Trời và đến cha; con không đáng được gọi là con cha nữa, xin cha đối xử với con như một người làm công của cha". Vậy nó ra đi và trở về với cha nó. Khi nó còn ở đàng xa, cha nó chợt trông thấy, liền động lòng thương; ông chạy lại ôm choàng lấy cổ nó và hôn nó hồi lâu. Người con trai lúc đó thưa rằng: "Lạy cha, con đã lỗi phạm đến Trời và đến cha; con không đáng được gọi là con cha nữa". Nhưng người cha bảo các đầy tớ: "Mau mang áo đẹp nhất ra đây và mặc cho cậu; hãy đeo nhẫn vào ngón tay cậu, và xỏ giầy vào chân cậu. Hãy bắt con bê béo làm thịt để chúng ta ăn mừng, vì con ta đây đã chết, nay sống lại, đã mất nay lại tìm thấy". Và người ta bắt đầu ăn uống linh đình.

"Người con cả đang ở ngoài đồng. Khi về gần đến nhà, nghe tiếng đàn hát và nhảy múa, anh gọi một tên đầy tớ để hỏi xem có chuyện gì. Tên đầy tớ nói: "Ðó là em cậu đã trở về và cha cậu đã giết con bê béo, vì thấy cậu ấy trở về mạnh khoẻ". Anh liền nổi giận và quyết định không vào nhà. Cha anh ra xin anh vào, nhưng anh trả lời: "Cha coi, đã bao nhiêu năm con hầu hạ cha, không hề trái lệnh cha một điều nào, mà không bao giờ cha cho riêng con một con bê nhỏ để ăn mừng với chúng bạn; còn thằng con của cha kia, sau khi phung phí hết tài sản của cha với bọn điếm nay trở về, thì cha lại sai làm thịt con bê béo ăn mừng nó". Nhưng người cha bảo: "Hỡi con, con luôn ở với cha, và mọi sự của cha đều là của con. Nhưng phải ăn tiệc và vui mừng, vì em con đã chết nay sống lại, đã mất nay lại tìm thấy".
Suy niệm

“Chúa ghét tội nhưng yêu thương người có tội”. Đó là một câu nói có thể làm chủ đề cho Lời Chúa hôm nay. Hình ảnh dân tộc Do Thái được so sánh như người vợ ngoại tình; được người chồng yêu thương thứ tha hết lần này đến lần khác, nhưng vẫn tính nào tật đó, người vợ này vẫn cứ phạm tội. Thế nhưng, tình yêu Chúa vẫn bao la, tình yêu Chúa vẫn phủ lấp hết mọi tội lỗi con người.

Thật ra, nói về tình yêu Chúa thì chúng ta nghe quá nhiều, và đề tài này cũng được nhắc đi nhắc lại thường xuyên trong các bài giảng, bài nói chuyện,… thế nhưng, thay vì mưa lâu thấm đất, nghe càng nhiều thì chúng ta càng được đánh động; thì ngược lại, quen quá hóa nhàm, biết rồi, khổ lắm, nói mãi!

Đức Giáo Hoàng Phanxicô sau khi được đắc cử, ngài đã chọn khẩu hiệu cho mình giống với khẩu hiệu mà ngài chọn khi làm Giám Mục: “Miserando atque eligendo” (thương xót và tuyển chọn); có nghĩa là ngài ý thức mình là thân phận bần cùng tội lỗi nhưng được Chúa cảm thương chọn gọi. Câu nói đó được rút ra từ bài giảng của Thánh Bêđa ca ngợi lòng từ bi của Chúa, qua việc chú giải sự tích Chúa chọn gọi Thánh Matthêu; và cũng chính câu nói này đã thúc đẩy Đức Giáo Hoàng bước vào đời sống tu trì.

Tình yêu Chúa còn được thể hiện cụ thể qua cuộc sống hằng ngày, qua tất cả những gì chúng ta đang có; nhìn lại mỗi ngày sống, có biết bao ơn lành mà Chúa ban cho chúng ta, có thể kể ra ơn đầu tiên, ơn cao trọng nhất chính là sự sống, sức khỏe, tiếp đến là thời gian, là khả năng, ... và nhiều thứ khác nữa.

Một buổi trưa hè nóng bức, Thánh Phanxicô Assisi sau khi đi đường mệt nhọc đã tìm được một chỗ nghỉ chân rất thoải mái. Chỗ đó là dưới một gốc cây có tàng lá che mát, bên dưới là một dòng nước trong lành mát rượi. Thánh nhân rửa tay rửa mặt xong xuôi rồi ngả mình dưới tàng lá. Bỗng dưng người bật khóc. Vì người nghĩ: từ không biết bao đời, Chúa đã biết hôm nay mình đến đây, Chúa biết mình mệt, cho nên Chúa đã đặt sẵn ở đây một bóng mát và một dòng suối để cho mình nghỉ ngơi.

Cái nhìn của bậc thánh nhân đã nhận ra những điều mà người phàm không bao giờ thấy được. Mỗi người chúng ta cũng hãy bắt chước cái nhìn như thế; tôi tin chắc rằng, đời sống của chúng ta sẽ được biến đổi tốt hơn và luôn tìm thấy niềm vui trong cuộc sống; bởi nhận ra rằng: TẤT CẢ LÀ HỒNG ÂN. Amen!
Share:

Bài viết mới

Bài xem nhiều

LỜI CHÚA HẰNG NGÀY

ĐỌC KINH THÁNH

Bạn nên xem

Tổng số lượt xem

Quốc gia truy cập

Flag Counter