THỨ HAI TUẦN 3 MC
Bài đọc (2 V 5,1-15a)
1 Ngày ấy, ông Na-a-man, tướng chỉ huy quân đội của vua A-ram, là người có thần thế và uy tín trước mặt chúa thượng của ông, vì Đức Chúa đã dùng ông mà ban chiến thắng cho A-ram. Nhưng ông lại mắc bệnh phung hủi. 2 Khi những người A-ram đi càn quét, họ đã bắt được một cô bé từ đất Ít-ra-en đưa về. Nó vào giúp việc cho vợ ông Na-a-man. 3 Nó nói với bà chủ : “Ôi, phải chi ông chủ con được giáp mặt vị ngôn sứ ở Sa-ma-ri, thì chắc ngôn sứ sẽ chữa ông khỏi bệnh phung hủi !” 4 Ông Na-a-man đến tường trình với chúa thượng của ông : “Một thiếu nữ xuất thân từ đất Ít-ra-en đã nói thế này thế này.” 5 Vua A-ram bảo : “Ngươi cứ lên đường và trẩy đi. Ta sẽ gửi thư cho vua Ít-ra-en.” Ông Na-a-man lên đường, mang theo ba trăm ký bạc, sáu mươi ký vàng và mười bộ quần áo để thay đổi. 6 Ông trình thư lên vua Ít-ra-en. Thư viết : “Cùng với bức thư mà tôi gửi tới ngài đây, tôi sai Na-a-man, thuộc hạ của tôi, đến với ngài, để ngài chữa người này khỏi bệnh phung hủi.” 7 Vua Ít-ra-en đọc thư xong thì xé áo mình ra và nói : “Ta đâu có phải là vị thần cầm quyền sinh tử, mà ông ấy lại sai người này đến nhờ ta chữa hắn khỏi bệnh phung hủi ? Các ngươi phải biết, phải thấy rằng ông ấy muốn sinh sự với ta.”
8 Vậy, khi ông Ê-li-sa, người của Thiên Chúa, nghe biết là vua Ít-ra-en đã xé áo mình ra, thì sai người đến nói với vua : “Sao vua lại xé áo mình ra ? Người ấy cứ đến với tôi, thì sẽ biết là có một ngôn sứ ở Ít-ra-en.” 9 Ông Na-a-man đi đến cùng với cả xe và ngựa. Ông đứng trước cửa nhà ông Ê-li-sa. 10 Ông Ê-li-sa sai sứ giả ra nói với ông : “Ông hãy đi tắm bảy lần trong sông Gio-đan. Da thịt ông sẽ trở lại như trước, và ông sẽ được sạch.” 11 Ông Na-a-man nổi giận bỏ đi và nói : “Ta cứ nghĩ bụng là thế nào ông ấy cũng đích thân đi ra, rồi đứng mà cầu khẩn danh Đức Chúa, Thiên Chúa của ông ta. Ông ta sẽ quơ tay lên đúng chỗ phung hủi mà chữa khỏi. 12 Nước các sông A-va-na và Pác-pa ở Đa-mát chẳng tốt hơn tất cả nước sông ở Ít-ra-en sao ? Ta lại không thể tắm ở các sông ấy để được sạch hay sao ?” Ông quay lưng lại và tức tối ra đi. 13 Bấy giờ, các tôi tớ của ông đến gần và nói : “Cha ơi, giả như ngôn sứ bảo cha làm một điều gì khó, chẳng lẽ cha lại không làm ? Phương chi ngôn sứ chỉ nói : Ông hãy đi tắm, thì sẽ được sạch !” 14 Vậy ông xuống dìm mình bảy lần trong sông Gio-đan, theo lời người của Thiên Chúa. Da thịt ông lại trở nên như da thịt một trẻ nhỏ. Ông đã được sạch.
15 Cùng với đoàn tuỳ tùng, ông trở lại gặp người của Thiên Chúa. Ông vào, đứng trước mặt ông ấy và nói: “Nay tôi biết rằng : trên khắp mặt đất, không đâu có Thiên Chúa, ngoại trừ ở Ít-ra-en.”
Tin Mừng (Lc 4,24-30)
24 Khi đến Na-da-rét, Đức Giêsu nói với dân chúng ttrong hội đường : “Tôi bảo thật các ông : không một ngôn sứ nào được chấp nhận tại quê hương mình.
25 “Thật vậy, tôi nói cho các ông hay : vào thời ông Ê-li-a, khi trời hạn hán suốt ba năm sáu tháng, cả nước phải đói kém dữ dội, thiếu gì bà goá ở trong nước Ít-ra-en ; 26 thế mà ông không được sai đến giúp một bà nào cả, nhưng chỉ được sai đến giúp bà goá thành Xa-rép-ta miền Xi-đôn. 27 Cũng vậy, vào thời ngôn sứ Ê-li-sa, thiếu gì người phong hủi ở trong nước Ít-ra-en, nhưng không người nào được sạch, mà chỉ có ông Na-a-man, người xứ Xy-ri thôi.”
28 Nghe vậy, mọi người trong hội đường đầy phẫn nộ. 29 Họ đứng dậy, lôi Người ra khỏi thành -thành này được xây trên núi. Họ kéo Người lên tận đỉnh núi, để xô Người xuống vực. 30 Nhưng Người băng qua giữa họ mà đi.
CHÚA BỊ LOẠI TRỪ
“Họ phẫn nộ đứng dậy, lôi Người ra khỏi thành […] Họ kéo Người lên tận đỉnh núi, để xô Người xuống vực.” (Lc 4,29-30)
Suy niệm: Chúa Giêsu nhắc lại chuyện Êlia giúp bà góa ở Xarépta, Êlisa chữa ông Naaman người Xyri. Cả hai đều là những người dân ngoại nhận được ân phúc của Thiên Chúa qua các ngôn sứ, trong khi chẳng có ai ở Ítraen được như vậy. Và Chúa Giêsu bị vạ miệng: những người đồng hương của Ngài đã phẫn nộ và mưu sát Ngài. Điều gì đã thúc đẩy họ phản ứng như thế? Họ mang mặc cảm tự tôn, cho rằng mình là dân ưu tuyển của Chúa. Do đó, họ có thái độ trịch thượng, khinh bỉ các dân ngoại. Tệ hại hơn nữa, họ nghĩ Thiên Chúa cũng hẹp hòi, đóng kín, phân biệt đối xử như họ. Vì thế, họ nhắm mắt bịt tai trước những câu chuyện về ‘tình thương không biên giới’ của Thiên Chúa trong lịch sử. Nghe Chúa Giêsu nhắc đến những chuyện như vậy, họ bị chạm tự ái và đã ‘xù lông nhím’. Họ coi Ngài là một tên phản động và phải bị loại trừ.
Mời Bạn tự hỏi phải chăng chúng ta cũng có thái độ tự tôn mù quáng, suy nghĩ chật hẹp, và thái độ độc đoán loại trừ người khác cách điên cuồng như vậy? Nhiều Kitô hữu thời nay (nhất là ở Trung Đông, Cận Đông…) đang là nạn nhân của thái độ này. Nhưng thái độ này chỉ được quét sạch khỏi thế giới khi trước hết nơi chính chúng ta không còn dấu vết của nó.
Sống Lời Chúa: Để tránh loại trừ chính Chúa cách mù quáng, ta cần gạt bỏ tự tôn, biết mềm mỏng, cởi mở, bao dung, lắng nghe, chân thành đối thoại với người khác.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, tình thương của Chúa không biên giới. Xin mở rộng lòng con, để con nhận ra Chúa nơi người khác, dù họ khác biệt mình.
NƠI NGƯỜI CHAN CHỨA ƠN CỨU ĐỘ
“Người băng qua giữa họ mà đi. ” (Lc 4,30)
1. Trình thuật Tin Mừng hôm nay dường như đã trưng bày một hình ảnh thiếu đẹp về Thiên Chúa: Người lựa chọn đối tượng để ban ơn. Chẳng hạn, trong ngàn bà góa lâm cảnh đói kém, chỉ có bà góa Xa-rép-ta miền Xiđôn được thi ân ; trong vạn người cùi thời ngôn sứ Êlia, chỉ có ông Na-a-man người Xy-ri được cứu chữa. Nếu quả là thế, độc giả có quyền kết luận: Hóa ra Thiên Chúa không rộng lượng như vẫn tưởng; hóa ra Thiên Chúa có hơn chi con người thường hẹp hòi và ích kỷ ?
Hình như chẳng phải thế, hình như đằng sau những dòng trình thuật xem ra kém yêu, kém thương này có một sự thật khác mà ta cần bình tâm suy xét và khiêm tốn niệm suy. Sự thật này nằm trong chính mạch văn và bối cảnh phụng vụ mùa chay hôm nay.
2. Trước hết, về văn mạch: câu chuyện Tin Mừng hôm nay tiếp nối sự kiện Chúa Giêsu trở về Nadarét khi tiếng tăm Người đã tràn khắp vùng lân cận miền Galilê. Bài giảng của Đức Giêsu trong hội đường nhà quê Nadarét khiến người đồng hương vừa tán phục những lời hay ý đẹp vừa ngạc nhiên về gốc gác không mấy nổi nang của Người. Sự thật này làm lộ ra một nghịch lý: đang khi những dân ngoại miền Galilê tôn vinh Chúa Giêsu và loan truyền về Người khiến tiếng tăm của Người lan khắp vùng, thì những người đồng hương – và đồng đạo, lại xem ra chẳng mặn mà gì. Nghịch lý này được minh họa bằng chuyện người cùi ngoại đạo Na-a-man và bà góa Xarépta (cũng ngoại đạo) như đã nhắc trên đây.
Thành ra, không phải Thiên Chúa thiên vị hay chọn đối tượng để thi ân, mà là vì con người không tin nhận tình thương và phúc lộc của Người. Thiếu vắng niềm tin đồng nghĩa với việc thiếu vắng Thiên Chúa và cũng có nghĩa là con người không thể nhận được gì từ Người. Nơi Chúa luôn chứa chan ơn cứu độ, cho mọi người và mọi thời. Ơn cứu độ này chỉ đến với những ai thành khẩn ước muốn và thành tâm đặt niềm tin tưởng nơi Chúa.
3. Kế đến, trong khung cảnh Mùa Chay: chắc hẳn sứ điệp Tin Mừng hôm nay vẫn không nằm ngoài lời mời sám hối, mong mọi Kitô hữu hãy lấy đức khiêm nhường thay cho tính kiêu căng. Thậy vậy, một khi đã ước muốn trở về, một khi đã khao khát hoàn lương, một khi đã mơ đến ngày được thanh tẩy, được đổi đời, hối nhân còn cần phải trân quý từng chút nỗ lực, dù chỉ là những việc bé nhỏ, tầm thường ; cần phải khiêm tốn nhận yêu thân phận bụi cát trần trụi nhưng cũng rất cao cả nhờ hình ảnh Thiên Chúa trong mình. Như ta đã biết, vì quá mong được khỏi bệnh, Naaman đã chấp nhận bước xuống dòng sông bé nhỏ, chấp nhận đổ công vào việc tầm thường và đơn giản nhất: trầm mình trong nước Giođan.
Tôi, bạn và anh chị, ta đều biết mùa trở về đã qua đến nửa chặng đường, những tiếng ngâm nga trong các bài ngắm về sự thương khó Chúa Giêsu đã tăng đậm cung thống thiết như giục dồn, hối thúc ta gấp mau trở về. Bằng cách nào ? – Có lẽ ta cần rũ bỏ lý suy bản thân và để Chúa dẫn dắt ta ngang qua những con người xem ra tầm thường, những việc tầm thường với cách thức tầm thường nhất ; ta cũng cần gạt bớt kiêu căng tự phụ để cúi đầu xin ơn đức tin, kiên trì nuôi dưỡng đức tin hầu có đủ điều kiện lãnh nhận ơn cứu độ ;…
Biết sám hối và giúp tha nhân trở về, là ta đã Loan Báo Tin Mừng, đã kéo Ơn Cứu Độ đến cho anh chị em. Vì thế, củng nhau ta mở rộng trái tim để Tình Yêu bước vào. Chính Người sẽ chỉ cho ta biết phải sám hối thế nào và sẽ tuôn đổ trên ta chứa chan ơn cứu độ của Người.
4. Lạy Con Thiên Chúa hằng sống, xin thứ tha cho những lần con ngoan đầu cứng cổ không tin nhận và cậy nhờ lòng xót thương của Người. Xin chỉ cho con con đường trở về và giúp con trở về. Con tin tưởng nơi Người, lạy Chúa của Lòng xót thương và Giàu ơn cứu độ. Xin xót thương và cứu chữa con. Amen.
THỨ BA TUẦN 3 MC: Lễ Truyền Tin
Bài đọc I (Is 7,10-14)
10 Khi ấy, Đức Chúa sai ngôn sứ I-sai-a nói với vua A-khát :11 “Ngươi cứ xin Đức Chúa là Thiên Chúa của ngươi ban cho ngươi một dấu dưới đáy âm phủ hoặc trên chốn cao xanh.”12 Vua A-khát trả lời : “Tôi sẽ không xin, tôi không dám thử thách Đức Chúa.”13 Ông I-sai-a bèn nói : “Nghe đây, hỡi nhà Đa-vít ! Các ngươi làm phiền thiên hạ chưa đủ sao, mà còn muốn làm phiền cả Thiên Chúa của tôi nữa ?14 Vì vậy, chính Chúa Thượng sẽ ban cho các ngươi một dấu : Này đây người thiếu nữ mang thai, sinh hạ con trai, và đặt tên là Em-ma-nu-en. “
Bài đọc II (Dt 10,4-10)
4 Máu các con bò, con dê không thể nào xoá được tội lỗi. 5 Vì vậy, khi vào trần gian, Đức Ki-tô nói : Chúa đã không ưa hy lễ và hiến tế, nhưng đã tạo cho con một thân thể. 6 Chúa cũng chẳng thích lễ toàn thiêu và lễ xá tội. 7 Bấy giờ con mới thưa : Lạy Thiên Chúa, này con đây, con đến để thực thi ý Ngài, như Sách Thánh đã chép về con.
8 Trước hết, Đức Ki-tô nói : Hy lễ và hiến tế, lễ toàn thiêu và lễ xá tội, Chúa đã chẳng ưa, chẳng thích, mà đó chính là những thứ của lễ được dâng tiến theo Lề Luật truyền. 9 Rồi Người nói : Này con đây, con đến để thực thi ý Ngài. Thế là Người bãi bỏ các lễ tế cũ mà thiết lập lễ tế mới. 10 Theo ý đó, chúng ta được thánh hoá nhờ Đức Giê-su Ki-tô đã hiến dâng thân mình làm lễ tế, chỉ một lần là đủ.
Tin Mừng (Lc 1,26-38)
26 Bà Ê-li-sa-bét có thai được sáu tháng, thì Thiên Chúa sai sứ thần Gáp-ri-en đến một thành miền Ga-li-lê, gọi là Na-da-rét, 27 gặp một trinh nữ đã thành hôn với một người tên là Giu-se, thuộc dòng dõi vua Đa-vít. Trinh nữ ấy tên là Ma-ri-a.
28 Sứ thần vào nhà trinh nữ và nói : “Mừng vui lên, hỡi Đấng đầy ân sủng, Đức Chúa ở cùng bà.” 29 Nghe lời ấy, bà rất bối rối, và tự hỏi lời chào như vậy có nghĩa gì.
30 Sứ thần liền nói : “Thưa bà Ma-ri-a, xin đừng sợ, vì bà đẹp lòng Thiên Chúa. 31 Và này đây bà sẽ thụ thai, sinh hạ một con trai, và đặt tên là Giê-su. 32 Người sẽ nên cao cả, và sẽ được gọi là Con Đấng Tối Cao. Đức Chúa là Thiên Chúa sẽ ban cho Người ngai vàng vua Đa-vít, tổ tiên Người. 33 Người sẽ trị vì nhà Gia-cóp đến muôn đời, và triều đại của Người sẽ vô cùng vô tận.”
34 Bà Ma-ri-a thưa với sứ thần : “Việc ấy sẽ xảy ra cách nào, vì tôi không biết đến việc vợ chồng !”
35 Sứ thần đáp : “Thánh Thần sẽ ngự xuống trên bà, và quyền năng Đấng Tối Cao sẽ rợp bóng trên bà, vì thế, Đấng Thánh sắp sinh ra sẽ được gọi là Con Thiên Chúa. 36 Kìa bà Ê-li-sa-bét, người họ hàng với bà, tuy già rồi, mà cũng đang cưu mang một người con trai : bà ấy vẫn bị mang tiếng là hiếm hoi, mà nay đã có thai được sáu tháng. 37 Vì đối với Thiên Chúa, không có gì là không thể làm được.”
38 Bấy giờ bà Ma-ri-a nói : “Vâng, tôi đây là nữ tỳ của Chúa, xin Chúa cứ làm cho tôi như lời sứ thần nói.” Rồi sứ thần từ biệt ra đi.
LỄ TRUYỀN TIN
Trong “Vị ẩn sĩ khôn ngoan”, đoạn nói về người mẹ có viết: “…Và tất cả những điều đó chỉ một mình bà biết mà thôi, ẩn sĩ nói, mọi người không ai hay biết, vì thế họ mới lên án con bà. nhưng còn bà, vì biết rõ nó nên bà thương yêu nó. Thiên Chúa cũng thế, Người còn biết rõ nó hơn cả bà nữa. Và cả những điều bà không thấy nơi con bà, những điều còn ở trong ao ước, trong hy vọng, trong tiếc nuối, Thiên Chúa đều biết hết. Và giờ đây tất cả những cái đó đều xuất hiện ở bên kia thế giới. Ở đó không còn vấn đề nửa sự thật như ở đây ta thấy nữa” (Ebbe de Pauli L’Ermite).Vâng, người mẹ thế gian còn yêu thương con cái mình với tất cả tình thương dù cho con mình ngỗ nghịch, nói trắng ra là cả lúc phản nghịch, lỗi đạo làm con. Người mẹ có tên Maria lại còn yêu thương con người gấp bội. Mẹ đã yêu con người, chấp nhận ý định Thiên Chúa, nói lời xin vâng làm mẹ Thiên Chúa, mẹ Chúa Giêsu, dù rằng mẹ đã khấn giữ mình đồng trinh. Nhưng, chỉ biết ý định của Chúa: “Thánh Thần sẽ ngự xuống trên bà, và quyền năng Đấng Tối Cao sẽ rợp bóng trên bà, vì thế, Đấng Thánh sắp sinh ra sẽ được gọi là con Thiên Chúa” (Lc 1,35). Maria đã tuân theo ý Chúa, không hề nao núng, không hề do dự: “Vâng, tôi đây là nữ tỳ của Chúa, xin Chúa cứ làm cho tôi như lời sứ thần” (Lc 1,38).
MẸ MARIA ĐƯỢC TRÀN ĐẦY ƠN PHÚC
Linh mục Thành Tâm trong bài hát: “Mẹ đầy ơn phúc” đã viết: “Hỡi Mẹ đầy ơn phúc, đời đời diễm phúc, Chúa ở cùng Mẹ”. Lời ca đượm ý Thánh Kinh. Vì với lời chào của thần sứ Gabrien, Maria quả thực là người vô cùng diễm phúc. Hàng ngày, lời kinh kính mừng mà muôn muôn người Kitô hữu cất lên vẫn luôn là lời ca ngợi, chúc tụng mẹ Maria đầy ơn phúc, Thiên Chúa ở cùng Mẹ. Mối phúc quan trọng hàng đầu là phúc con người được Thiên Chúa ở cùng. Mẹ Maria có phúc hơn mọi người phụ nữ được sinh ra bởi dòng dõi bà Eva, đó là Mẹ được tràn muôn ơn phúc. Mẹ được Thiên Chúa đoái thương, cất nhắc, dù Mẹ chỉ là một người đầy tớ khiêm hạ, đơn hèn và nghèo khó. Cái nghèo được Thiên Chúa ghé mắt đoái thương. Mẹ là một trong những kẻ “Anawim”, người nghèo của Thiên Chúa Giavê. Với lời chào của sứ thần Gabrien, Mẹ đã biến mối lo âu không biết đến người nam làm cái phúc, nghĩa là Mẹ đã biến cái son sẻ của một con người đã hiến trọn cuộc đời cho Chúa trở nên phong phú vì Mẹ biết không việc gì mà Thiên Chúa không làm được. Mẹ đã biến cái bối rối, lo âu, trăn trở làm thành nỗi vui mừng, phấn khởi vì Mẹ hiểu ra người chị họ là bà Eâligiabét cũng đang được phúc mang thai con trong lúc tuổi già, trong lúc xế chiều, gần ra đi về với Chúa. Maria đã hiểu ý Chúa qua sứ thần truyền tin. Mẹ đã chấp nhận ý định tuyệt vời của Chúa và sẵn sàng tiếp tay với Chúa trong công việc cứu độ nhân loại, đến nỗi Mẹ đã cất cao lời chúc tụng, tạ ơn, tri ân Thiên Chúa:” Linh hồn tôi ngợi khen Đức Chúa… Đấng toàn năng đã làm cho tôi biết bao điều cao cả” (Lc 1,46-55).
CÁI PHÚC CỦA THIÊN CHÚA CŨNG ĐANG ĐƯỢC TRAO CHO TA
Như câu chuyện: “Người Mẹ” trong vị ẩn sĩ khôn ngoan, người Mẹ luôn yêu thương đứa bé con bà dẫu rằng có lúc bà đã quá chán vì đứa con bà trở nên hư đốn, nhưng tấm lòng bao la, rộng lớn của bà mẹ đã lấn lướt đi tất cả, bà đã nghe lời khuyên của vị ẩn sĩ : “…Người ta gặt cái gì mà mình đã gieo: đó là luật chung, một điều luật tốt đẹp của Thiên Chúa dành cho con cái của Người. Nhưng nhờ đau khổ, chúng ta mới học biết nhiều. Và khi ta vượt qua được sự dữ đã từng đè nén ta, thì sự lành do Chúa đem lại sẽ lớn lên trong ta và sau cùng chỉ còn sự lành. Đó sẽ là cái “tôi” độc nhất và là cái “tôi” thật sự của mỗi người” (Ebba De Pauli L’Ermite).
Vâng, người mẹ đã biến cái nỗi khốn cùng khi bà lo lắng về con mình để làm cho nó trở thành chứa chan hạnh phúc: bà đã cầu nguyện và hàng ngày cầu nguyện cho con mình. Cái phúc trở nên niềm vui cho con người, cho cuộc đời của mỗi người. Thiên Chúa đã dùng một người nữ, một người mẹ với trọn tình thương, với muôn đặc ân cao quí mà chỉ có độc nhất vô nhị người mẹ, người nữ ấy mới có: đặc ân không vướng tội lỗi, làm mẹ Thiên Chúa, hồn xác lên trời, trọn đời đồng trinh, để nhờ mẹ đưa nhiều người đến với Chúa. Thiên Chúa đã biến nỗi bất hạnh, nỗi âu lo, xao xuyến bối rối của người nữ tỳ Sion làm thành sự hạnh phúc tuyệt vời cho mẹ vì mẹ được chọn, được tuyển lựa giữa muôn vàn người nữ, cộng tác vào công trình cứu rỗi nhân loại. Mẹ nói lời “Fiat”, biến nó thành cái phúc cho mẹ và cho nhân loai, cho từng người. Cái phúc ấy vẫn như là một dòng suối linh thiêng đang từ từ tuôn chảy trong từng người con của mẹ.Nhân loại mãi mãi và muôn thuở vẫn nhận được cái phúc từ mẹ vì từ mẹ, từ cung lòng mẹ: “…Ngôi Lời của Chúa mặc lấy xác phàm để cứu độ loài người” (lời nguyện nhập lễ, lễ truyền tin) và cũng chính nơi cung lòng mẹ Maria như thánh Phaolô viết: khi vào trần gian Đức Kitô nói: “Lạy Thiên Chúa, này con đây, Con đến để thực thi ý Ngài” (Dt 10, 5.7).
Lạy Chúa, chúng con tuyên xưng rằng: Con Chúa nhập thể trong lòng Đức Trinh Nữ Maria là Thiên Chúa thật và là người thật. Xin cho bí tích chúng con vừa lãnh nhận củng cố niềm tin chân thật ấy, và xin cho cuộc chiến thắng phục sinh của Con Chúa đem lại cho chúng con ơn cứu độ và niềm vui muôn đời (Lời nguyện hiệp lễ, lễ Truyền Tin).
ĐƯỢC TRUYỀN TIN ĐỂ TRUYỀN TIN
Thiên Chúa sai sứ thần Gáprien đến một thành miền Galilê, gọi là Nadarét, gặp một trinh nữ đã thành hôn với một người tên là Giuse, thuộc dòng dõi vua Đavít. Trinh nữ ấy tên là Maria.”(Lc 1,26-27)
Suy niệm: “Tin” mà thiên sứ Gáprien “truyền” cho đức trinh nữ Maria chính là chương trình của Thiên Chúa để cứu độ con người. “Tin” ấy Thiên Chúa “đã nhiều lần nhiều cách” truyền dạy qua các ngôn sứ (x. Dt 1,1) mà giờ đây được hiện thân qua chính Người Con nhập thể trong lòng trinh nữ Maria. Đức Maria đã cộng tác bằng việc đón nhận “tin” này với niềm vâng phục của đức tin (x. GLHTCG, 148). “Được truyền tin” rồi, Mẹ lại tiếp tục “truyền tin” mà Mẹ đã nhận bằng cách ban tặng Đức Giêsu Đấng Cứu Thế cho nhân loại chúng ta, như Mẹ đã nói: “Người bảo gì, anh em cứ làm theo” (Ga 2,5).
Mời Bạn: Xã hội hôm nay tràn ngập thông tin: tin lành, tin dữ, tin vui không vui, tin thật, tin giả…. Muốn hay không, chúng ta đều “bị” nghe hoặc “được” nghe”. Để khỏi là nạn nhân của sự bùng nổ thông tin ấy, chúng ta phải: – biết sàng lọc thông tin và phân định để nhận ra tin lành đến từ Thiên Chúa; – và trở thành tác nhân truyền tin lành của Ngài đến với tha nhân.
Chia sẻ: Bạn đã dùng các phương tiện truyền thông hiện đại để loan truyền Tin Mừng cho tha nhân chưa?
Sống Lời Chúa: Mỗi ngày bạn thực hiện sứ mạng “truyền tin” bằng một lời nói hoặc hành động để chuyển thông tin lành của Chúa đến cho tha nhân.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, xin giúp con luôn nhận ra mình “được truyền tin” để biết sống “truyền tin” như Đức Maria. Amen.
THỨ TƯ TUẦN 3 MC
Bài đọc 1 (Đnl 4,1.5-9)
1 Ông Mô-sê nói với dân rằng : “Giờ đây, hỡi Ít-ra-en, hãy nghe những thánh chỉ và quyết định tôi dạy cho anh em, để anh em đem ra thực hành. Như vậy anh em sẽ được sống và sẽ được vào chiếm hữu miền đất mà Đức Chúa, Thiên Chúa của cha ông anh em, ban cho anh em. 5 Hãy xem : tôi đã dạy cho anh em những thánh chỉ và quyết định như Đức Chúa, Thiên Chúa của tôi, đã truyền cho tôi, để anh em đem ra thực hành trong miền đất mà anh em sắp vào chiếm hữu. 6 Anh em phải giữ và đem ra thực hành, vì nhờ đó anh em sẽ được các dân coi là khôn ngoan và thông minh. Khi được nghe tất cả những thánh chỉ đó, họ sẽ nói : “Chỉ có dân tộc vĩ đại này mới là một dân khôn ngoan và thông minh !” 7 Phải, có dân tộc vĩ đại nào được thần minh ở gần, như Đức Chúa, Thiên Chúa chúng ta, ở gần chúng ta, mỗi khi chúng ta kêu cầu Người ? 8 Có dân tộc vĩ đại nào được những thánh chỉ và quyết định công minh, như tất cả Lề Luật mà hôm nay tôi đưa ra trước mặt anh em ?
9 Nhưng anh (em) hãy ý tứ và cẩn thận giữ mình đừng quên những điều mắt anh (em) đã thấy, và suốt đời, đừng để cho những điều ấy ra khỏi lòng anh (em) ; trái lại, anh (em) hãy dạy cho con cháu anh (em) biết.”
Tin Mừng (Mt 5,17-19)
17 Một hôm Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng : “Anh em đừng tưởng Thầy đến để bãi bỏ Luật Mô-sê hoặc lời các ngôn sứ. Thầy đến không phải là để bãi bỏ, nhưng là để kiện toàn. 18 Vì, Thầy bảo thật anh em, trước khi trời đất qua đi, thì một chấm một phết trong Lề Luật cũng sẽ không qua đi, cho đến khi mọi sự được hoàn thành. 19 Vậy ai bãi bỏ dù chỉ là một trong những điều răn nhỏ nhất ấy, và dạy người ta làm như thế, thì sẽ bị gọi là kẻ nhỏ nhất trong Nước Trời. Còn ai tuân hành và dạy làm như thế, thì sẽ được gọi là lớn trong Nước Trời.
TRUNG THÀNH VỚI LUẬT CHÚA
Khi ấy Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng: “Anh em đừng tưởng Thầy đến để bãi bỏ luật Môsê hoặc lời các ngôn sứ. Thầy đến không phải để bãi bỏ, nhưng là để kiện toàn.” (Mt 5,17)
Suy niệm: Ngươi Do Thái khi nghe Chúa Giêsu và chứng kiến các phép lạ Chúa làm. Họ không chấp nhận khi Ngài mạc khải Ngài là Con Thiên Chúa, dù Ngài khẳng định Ngài với Chúa Cha là một. Họ liệt Ngài vào hàng đối thủ của Thiên Chúa, khi họ quy kết Chúa dùng quyền năng của quỷ để trừ quỷ. Nhưng họ đã lầm. Chúa Giêsu không phải là đối thủ của Chúa Cha, nhưng là Con của Chúa Cha. Vì thế, Ngài đến không phải để hủy bỏ những lời của Chua Cha nói qua Môsê và các ngôn sứ, nhưng chu toàn và thanh tẩy những dấu vết nặng tính trần tục ra khỏi Luật Chúa. Là Con yêu dấu của Chúa Cha, ý của Chúa Cha là lương thực của Ngài. Là Con Ngài lệ thuộc Thiên Chúa hoàn toàn, vì Con không làm bất cứ điều gì mà không học từ Cha. Cuộc sống của Ngài là làm cho ý của Chúa Cha được thực hiện. Trong sứ điệp Mùa Chay 2014 Đức Thánh Cha Phanxicô dạy: “Chúa Giêsu luôn luôn và chỉ ước ao và làm những điều Cha muốn và để vinh danh Cha…. Sự giàu có của Ngài là làm Con của Chúa Cha.”
Mời Bạn: Bạn đang sống Luật Chúa thế nào? Bạn thi hành hay tìm cách giải thích lệch lạc Luật Chúa?
Sống Lời Chúa: Thành tâm thực thi Luật Chúa và Hội Thánh để xứng đáng với danh nghĩa Kitô hữu của bạn.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, Chúa đã làm gương cho chúng con khi thi hành thánh ý Chúa Cha qua Lề Luật. Xin cho chúng con biết noi gương Chúa trung thành giữ các Luật Chúa trong mọi hoàn cảnh.
Suy niệm 2
Trong các trình thuật Tin Mừng, nhiều lần Đức Giêsu có vẻ bác bỏ những điều mà người Do Thái coi là lề luật. Nhưng trong đoạn Tin Mừng hôm nay, Đức Giêsu khẳng định rõ: đối với Luật Môisê, Ngài không bãi bỏ, không đả phá mà chỉ hoàn thành, chỉ kiện toàn. Sự kiện toàn ở chỗ Ngài giải thích lại Luật Môisê theo đúng ý Thiên Chúa, trong đó, tình yêu thương phải được đặt ở trọng tâm của mọi luật lệ.
Hôm nay, Lời Chúa và Luật Chúa chính là Luật Môisê đã được Đức Giêsu kiện toàn.
Hôm nay, với Luật Môisê mà đã được kiện toàn, Đức Giêsu mời chúng ta lắng nghe và tuân giữ.
Mong sao, động lực của mọi thực thi và tuân giữ của tôi đều phát xuất từ tình yêu.
Mong sao, việc tham dự thánh lễ, việc lãnh nhận các bí tích, các khoảnh khắc cầu nguyện sáng chiều… đều phát xuất từ tình yêu của tôi đối với Chúa, chứ không phải là những thực hiện cho yên ổn lương tâm.
THỨ NĂM TUẦN 3 MC
Bài đọc (Gr 7,23-28)
23 Đức Chúa phán thế này : Hãy nghe tiếng Ta thì Ta sẽ là Thiên Chúa các ngươi, và các ngươi sẽ là dân của Ta. Hãy bước theo mọi đường lối Ta truyền dạy, để các ngươi được hạnh phúc. 24 Nhưng chúng chẳng nghe, chẳng để tai, cứ theo những suy tính của mình, theo tâm địa ngoan cố xấu xa ; chúng đã lùi chứ không tiến. 25 Từ ngày cha ông chúng ra khỏi đất Ai-cập tới nay, ngày này qua ngày khác, Ta không ngừng sai tất cả các tôi tớ của Ta là các ngôn sứ đến với chúng ; 26 nhưng chúng đã không nghe, cũng chẳng để tai, lại ra cứng đầu cứng cổ. Chúng hành động còn xấu hơn cả cha ông chúng nữa. 27 Vậy, ngươi sẽ nói với chúng tất cả những điều ấy, nhưng chúng chẳng nghe đâu ; ngươi sẽ gọi chúng, chúng chẳng trả lời đâu. 28 Bấy giờ ngươi sẽ nói : Đây là dân tộc không biết nghe tiếng Đức Chúa, Thiên Chúa của mình, không chấp nhận lời sửa dạy : sự chân thật đã tiêu tan và biến khỏi miệng nó.
Tin Mừng (Lc 11,14-23)
14 Bấy giờ Đức Giê-su trừ một tên quỷ, và nó là quỷ câm. Khi quỷ xuất rồi, thì người câm nói được. Đám đông lấy làm ngạc nhiên. 15 Nhưng trong số đó có mấy người lại bảo : “Ông ấy dựa thế quỷ vương Bê-en-dê-bun mà trừ quỷ.” 16 Kẻ khác lại muốn thử Người, nên đã đòi Người một dấu lạ từ trời. 17 Nhưng Người biết tư tưởng của họ, nên nói : “Nước nào tự chia rẽ thì sẽ điêu tàn, nhà nọ đổ xuống nhà kia. 18 Nếu Xa-tan cũng tự chia rẽ chống lại chính mình, thì nước nó tồn tại sao được ?… bởi lẽ các ông nói tôi dựa thế Bê-en-dê-bun mà trừ quỷ. 19 Nếu tôi dựa thế Bê-en-dê-bun mà trừ quỷ, thì con cái các ông dựa thế ai mà trừ ? Bởi vậy, chính họ sẽ xét xử các ông. 20 Còn nếu tôi dùng ngón tay Thiên Chúa mà trừ quỷ, thì quả là Triều Đại Thiên Chúa đã đến giữa các ông. 21 Khi một người mạnh được vũ trang đầy đủ canh giữ lâu đài của mình, thì của cải người ấy được an toàn. 22 Nhưng nếu có người mạnh thế hơn đột nhập và thắng được người ấy, thì sẽ tước lấy vũ khí mà người ấy vẫn tin tưởng và sẽ đem phân phát những gì đã lấy được.
23 “Ai không đi với tôi là chống lại tôi, và ai không cùng tôi thu góp là phân tán.”
CHỐNG LẠI “KẺ CHỐNG ĐỐI”
Có mấy người lại bảo: “Ông ấy dựa thế quỷ vương Bê-en-dê-bun mà trừ quỷ.” (Lc 11,15)
Suy niệm: Bê-en-dê-bun hay Lu-xi-phe được gọi là Sa-tan, nghĩa là “kẻ chống đối”. Đúng như tên gọi, các tướng quỷ và đồ đệ của chúng hoạt động không biết mệt để xúi giục con người chống lại Thiên Chúa. Chúa Giê-su vừa trục xuất quỷ ra khỏi một người bị nó làm cho câm, thì liền ngay sau đó, ma quỷ lại xúi giục một nhóm người để nói những lời vu khống Chúa Giê-su rằng Ngài đã dựa vào thế quỷ vương để trừ quỷ. Ngày nay, ma quỷ vẫn không ngừng bày ra đủ mọi cách thức để thúc đẩy con người chống lại Thiên Chúa bằng những việc làm ác đức, những hành động đến mất cả nhân tính như: giết người cướp của, nghiện ngập rượu chè, cờ bạc, xì ke ma túy, hoang dâm, đồng tính luyến ái…
Mời Bạn: Bạn làm gì để sửa lại một khuynh hướng xấu nơi bạn? Bạn chiều theo sự thúc đẩy của ma quỷ hay đứng về phía Thiên Chúa để thánh hoá mình và tha nhân?
Chia sẻ: Trong xã hội có nhiều biểu hiện của sự xuống cấp đạo đức. Phải chăng ma quỷ đang thành công trong việc xúi giục con người hôm nay chống lại Thiên Chúa? Bạn có thể làm gì để góp phần làm cho xã hội tốt đẹp hơn?
Sống Lời Chúa: Muốn trừ quỷ, chúng ta nhớ câu lời Chúa dạy: “Giống quỷ này chỉ có ăn chay cầu nguyện mới trừ được thôi” (Mc 9,29).
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, nhiều lần con đã để cho ma quỷ tinh quái lôi kéo con vì con vẫn còn quyến luyến những đam mê dục vọng và những thói quen xấu xa. Chỉ có Chúa là Đấng Thánh, là Thiên Chúa và là Đấng Cứu Độ mới có thể giải thoát con. Lạy Chúa, xin cứu giúp con. Amen.
Suy niệm 2
Trình thuật Tin Mừng hôm nay bắt đầu bằng việc Đức Giêsu trừ tên quỷ câm đang nhập vào một người. Luca không kể lại chi tiết của tiến trình trừ quỷ, nhưng cho biết khi quỷ xuất ra khỏi thì người bị nó ám đã nói chuyện lại được. Sau đó, Luca tường thuật những phản ứng không đồng nhất của đám đông: có người ngạc nhiên, có kẻ thán phục, có người tố cáo Ngài là phù thủy, có kẻ lại muốn thử Ngài bằng cách đòi dấu lạ. Cụ thể, người ta cho rằng Đức Giêsu dùng quyền lực của quỷ vương Bêendêbun để trừ những quỷ nhỏ. Đức Giêsu phi bác luận điệu đó và khẳng định quyền năng từ “ngón tay Thiên Chúa” trong việc trừ quỷ của Ngài.
Hôm nay, nhiều người vẫn để lòng tin của mình hướng về quyền năng của những thế lực thụ tạo, chứ không hết tâm tin tưởng vào quyền năng từ “ngón tay Thiên Chúa” theo lời Đức Giêsu.
Mong sao, giữa thời đại văn minh và khử thiêng hôm nay, lòng trí tôi vẫn không bị nô lệ bởi bất cứ ngẫu tượng nào.
Mong sao, trong cuộc chiến giữa Đức Giêsu và các thế lực Satan, bằng cuộc sống lành thánh của mình, tôi chọn đứng về phía Đức Giêsu để chiến đấu cho Nước Chúa.
THỨ SÁU TUẦN 3 MC
Bài đọc (Hs 14,2-10)
2 Đức Chúa phán như sau: “Hỡi Ít-ra-en, hãy trở về với Đức Chúa là Thiên Chúa của ngươi. Chính vì tội ác của ngươi mà ngươi đã vấp ngã.3 Hãy trở về với Đức Chúa, mang theo lời cầu nguyện. Hãy thưa với Người : “Xin thứ tha mọi gian ác, xin vui nhận lời ngợi khen chúng con dâng lên Ngài làm lễ vật thay thế bò tơ.4 Chúng con sẽ không cầu cứu với Át-sua, sẽ không cậy nhờ vào chiến mã, cũng chẳng gọi là thần những sản phẩm tay chúng con làm ra, vì chỉ ở nơi Ngài kẻ mồ côi mới tìm được lòng thương cảm.”5 Ta sẽ chữa chúng khỏi tội bất trung, sẽ yêu thương chúng hết tình, vì cơn giận của Ta sẽ không còn đeo đuổi chúng.6 Với Ít-ra-en Ta sẽ như làn sương mai làm nó vươn lên như bông huệ, cho bén rễ sâu như cây ngàn Li-băng.7 Họ sẽ đâm chồi nẩy lộc, sum sê tựa ô-liu tươi tốt, toả hương thơm ngát như rừng Li-băng.8 Chúng sẽ trở về cư ngụ dưới bóng Ta, sẽ làm cho lúa miến hồi sinh nơi đồng ruộng, tựa vườn nho, chúng sẽ sinh sôi nẩy nở, danh tiếng lẫy lừng như rượu Li-băng.9Ép-ra-im còn liên hệ gì với các ngẫu tượng ? Còn Ta, Ta đã nhậm lời và đoái nhìn đến nó. Ta như một cây trắc bá xanh tươi, chính nhờ Ta mà ngươi trổ sinh hoa trái.10 Ai đủ khôn ngoan để hiểu được điều này, đủ thông minh để biết được điều ấy ? Quả thật đường lối Đức Chúa rất mực thẳng ngay. Trên con đường này, người công chính sẽ hiên ngang tiến bước, còn kẻ gian ác sẽ phải té nhào.
Tin Mừng (Mc 12,28b-34)
28b Hôm ấy, có một người trong các kinh sư đến gần Đức Giê-su và hỏi : “Thưa Thầy, trong mọi điều răn, điều răn nào đứng đầu ?” 29 Đức Giê-su trả lời : “Điều răn đứng đầu là : Nghe đây, hỡi Ít-ra-en, Đức Chúa, Thiên Chúa chúng ta, là Đức Chúa duy nhất. 30 Ngươi phải yêu mến Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn và hết sức lực ngươi. 31 Điều răn thứ hai là : Ngươi phải yêu người thân cận như chính mình. Chẳng có điều răn nào khác lớn hơn các điều răn đó.” 32 Ông kinh sư nói với Đức Giê-su : “Thưa Thầy, hay lắm, Thầy nói rất đúng. Thiên Chúa là Đấng duy nhất, ngoài Người ra không có Đấng nào khác. 33 Yêu mến Thiên Chúa hết lòng, hết trí khôn, hết sức lực, và yêu người thân cận như chính mình, là điều quý hơn mọi lễ toàn thiêu và hy lễ.” 34 Đức Giê-su thấy ông ta trả lời khôn ngoan như vậy, thì bảo : “Ông không còn xa Nước Thiên Chúa đâu !” Sau đó, không ai dám chất vấn Người nữa.
YÊU MẾN VỚI CẢ TRÁI TIM
“Điều răn đứng đầu là ngươi phải yêu mến Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn và hết sức lực ngươi. Điều răn thứ hai là: Ngươi phải yêu người thân cận như chính mình. Chẳng có điều răn nào khác lớn hơn các điều răn đó”. (Mc 12,29-32)
Suy niệm: Yêu Chúa hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn, hết sức lực, nghĩa là yêu Chúa với tất cả con người của mình, trong mọi thời gian của ngày sống, ở mọi nơi mình đi qua, với mức độ cao nhất của mình. Chúng ta có giật mình khi nghe Chúa nhắc lại điều răn trọng nhất này không? Phải chăng ta chỉ dành cho Chúa một so thời gian hạn hẹp nào đó: một giờ thánh lễ ngày Chúa nhật hay dịp lễ đặc biệt, một vài việc đạo đức mỗi ngày? Ta cũng thường giới hạn tình yêu dành cho Chúa ở một số nơi nào đó: nhà thờ, nơi làm công tác tông đồ, nơi hội họp…
Ngoài những khoảnh khắc và nơi chốn đó, ta quên Ngài, mà chỉ sống theo thói đời, mà quên mất rằng tình yêu mến ấy phải là sợi chỉ đỏ xuyên suốt toàn bộ cuộc sống ta, chi phối mọi suy nghĩ, mơ ước, ứng xử, và cách làm việc của ta.
Mời Bạn: Xem Chúa còn chỗ đứng thế nào trong con tim của mình, đang chiếm địa vị ưu tiên số một hay đã nhường chỗ cho những bận tâm khác: việc làm ăn, việc học hành, nỗi lo toan về vật chất, đam mê hưởng thụ…?
Sống Lời Chúa: Bạn hãy nán lại, một giây thôi, trước khi bắt đầu công việc hằng ngày, hướng lòng lên Chúa và sốt sắng xin Chúa thánh hoá công việc đó.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho chúng con biết yêu mến Chúa bằng cả con tim của chúng con, nhờ vậy chúng con có thể hết lòng yêu thương người lân cận như chính bản thân mình như lời Chúa dạy. Amen.
Suy niệm 2
Tin Mừng hôm nay thuật lại cuộc trao đổi giữa Đức Giêsu và một thầy thuộc giới Kinh sư. Ông đến hỏi Đức Giêsu về vấn đề mà các Kinh sư thường tranh luận sôi nổi với nhau: giới luật nào quan trọng nhất trong các giới luật. Đức Giêsu trả lời ông ta bằng những lời đầu tiên trong kinh cầu nguyện Do Thái giáo: “Nghe đây, hỡi Israel…”. Đó là những lời kinh tuyên xưng niềm tin vào Thiên Chúa duy nhất và mọi người đều phải tận lực yêu mến Ngài. Đó là giới răn thứ nhất, đứng đầu. Tuy nhiên, Đức Giêsu còn muốn liên kết giới răn thứ nhất với giới răn thứ hai, đó là tình yêu đối với tha nhân: “Ngươi phải yêu người lân cận như chính mình ngươi”. Và Ngài khẳng định: “Chẳng có điều răn nào khác lớn hơn những điều răn đó”.
Hôm nay, nhiều người đã đặt Đấng Tạo Hóa phía sau hay phía dưới những thụ tạo.
Hôm nay, lòng thương xót, thương cảm, thương mến dường như càng vắng bóng trong tương quan giữa người với người.
Mong sao, giữa trăm ngàn khó khăn và cám dỗ của cuộc sống, tôi vẫn trung thành đặt Chúa trên mọi người và mọi sự khác.
Mong sao, “trở nên từ bi và là người thực thi lòng từ bi” luôn là một đặc nét của những Kitô hữu, như lời mời gọi của ĐTC Phanxicô trong sứ điệp Mùa Chay năm nay.
THỨ BẢY TUẦN 3 MC
Bài đọc (Hs 6,1-6)
1 Đức Chúa phán như sau : “Nào chúng ta hãy trở về cùng Đức Chúa. Người đã xé nát thân chúng ta, nhưng rồi lại chữa lành. Người đã đánh đập chúng ta, nhưng rồi lại băng bó vết thương.2 Sau hai ngày, Người sẽ hoàn lại cho chúng ta sự sống ; ngày thứ ba, sẽ cho chúng ta trỗi dậy, và chúng ta sẽ được sống trước nhan Người.3 Chúng ta phải biết Đức Chúa, phải ra sức nhận biết Người ; như hừng đông mỗi ngày xuất hiện, chắc chắn thế nào Người cũng đến. Người sẽ đến với chúng ta như mưa rào, như mưa xuân tưới gội đất đai.”4 Ta phải làm gì cho ngươi đây, Ép-ra-im hỡi ? Ta phải làm gì cho ngươi, hỡi Giu-đa ? Tình yêu của các ngươi khác nào mây buổi sáng, mau tan tựa sương mai.5 Vì vậy, Ta dùng ngôn sứ mà đánh phạt chúng, lấy lời miệng Ta mà diệt trừ. Phán quyết của Ta sẽ bừng lên như ánh sáng.6 Vì Ta muốn tình yêu chứ không cần hy lễ, thích được các ngươi nhận biết hơn là được của lễ toàn thiêu.
Tin Mừng (Lc 18,9-14)
9 Bấy giờ, Đức Giê-su kể dụ ngôn sau đây với một số người tự hào cho mình là công chính mà khinh chê người khác : 10 “Có hai người lên đền thờ cầu nguyện. Một người thuộc nhóm Pha-ri-sêu, còn người kia làm nghề thu thuế. 11 Người Pha-ri-sêu đứng thẳng, nguyện thầm rằng : ‘Lạy Thiên Chúa, xin tạ ơn Chúa, vì con không như bao kẻ khác : tham lam, bất chính, ngoại tình, hoặc như tên thu thuế kia. 12 Con ăn chay mỗi tuần hai lần, con dâng cho Chúa một phần mười thu nhập của con.’ 13 Còn người thu thuế thì đứng đằng xa, thậm chí chẳng dám ngước mắt lên trời, nhưng vừa đấm ngực vừa thưa rằng : ‘Lạy Thiên Chúa, xin thương xót con là kẻ tội lỗi.’ 14 Tôi nói cho các ông biết : người này, khi trở xuống mà về nhà, thì đã được nên công chính rồi ; còn người kia thì không. Vì phàm ai tôn mình lên sẽ bị hạ xuống ; còn ai hạ mình xuống sẽ được tôn lên.”
LẠY CHÚA, CON LÀ KẺ TỘI LỖI
“Tôi nói cho các ông biết : người này, khi trở xuống mà về nhà, thì đã được nên công chính rồi; còn người kia thì không. (Lc 18,14)
Suy niệm: Người Pharisêu trong dụ ngôn giữ luật hơn mức luật đòi buộc: luật chỉ buộc mỗi năm ăn chay một ngày vào dịp lễ Xá tội, còn ông ăn chay tuần hai lần; luật đòi buộc nộp một phần muời những hoa lợi chính, còn ông nộp một phần mười tất cả lợi tức. Thế nhưng, lòng kiêu hãnh đã làm hỏng tất cả thành quả đạo đức của ông. Ông khoe thành tích chứ không cầu nguyện. Ông độc thoại chứ không nói chuyện với Chúa. Trong một lời cầu nguyện ngắn ngủi, chữ “tôi” được ông lập lại 6 lần. Ông lại khinh thường miệt thị người khác. Ông thiếu lòng khiêm tốn, thiếu chất đất tốt cho các nhân đức triển nở.
Lời cầu nguyện của người thu thuế được Chúa coi là mẫu mực: “Lạy Chúa, xin thương xót con là kẻ tội lỗi”. Ông đã nói lên sự thật về chính mình. Nhận mình có tội không phải chỉ là nhận biết một chuỗi các việc xấu ta phạm mà còn là nhận ra tình trạng thân phận của mình là những tội nhân.
Mời Bạn: Ý thức thân phận tội lỗi của mình để không vì chút thành tích cỏn con mà sinh tự phụ và khinh miệt người khác. Tập nhận ra mọi sự mình đang có đều do bởi Chúa để dâng lời cảm tạ.
Sống Lời Chúa: Tôi hay tự phụ về điều gì: học vấn, ngoại hình, tài năng, tài sản, nhân đức…? Xin lỗi Chúa vì đã xem như chúng công trạng của mình và xin Ngài giúp mình biết dùng chúng để phục vụ Chúa và tha nhân.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, thói kiêu ngạo làm hỏng tất cả các việc lành. Xin cho chúng con, khi cầu nguyện, biết khiêm tốn nói rằng: Lạy Chúa, xin thương xót con vì con là kẻ tội lỗi.
Suy niệm 2
Đức Giêsu kể dụ ngôn về ông Pharisêu và anh thu thuế. Cả hai người cùng lên đền thờ và cầu nguyện. Ông Pharisêu kể ra bao điều mà ông lấy làm tự hào và tự tin trước mặt Chúa: những lỗi ông không mắc, ông ăn chay, dâng cúng… Còn người thu thuế thì chẳng có gì để tự hào và tự tin, chỉ thấy mình bất lực bất xứng nên cúi đầu, đấm ngực và cầu xin sự thương xót: “Lạy Thiên Chúa, xin thương xót con là kẻ tội lỗi”. Và đây là kết luận lạ lùng của Đức Giêsu: anh thu thuế khi trở về nhà được nên công chính, còn ông Pharisêu thì không.
Tại sao? Ông Pharisêu không được gì vì ông không xin gì. Còn anh thu thuế nhìn nhận mình tội lỗi và kêu xin lòng thương xót của Chúa. Và Thiên Chúa luôn ban ân huệ cho những người biết ăn năn thống hối và cầu xin.
Hôm nay, trong đời sống đạo, nhiều người vẫn tưởng mình là người công chính, dựa vào một số việc đạo đức mình đã thực hiện.
Mong sao, ý thức được sự yếu đuối và tội lỗi của bản thân, tôi luôn thấy mình cần đến lòng thương xót của Chúa.
Mong sao, càng hưởng nhờ lòng thương xót của Chúa, tôi thấy mình càng cần thương xót anh chị em tôi.
Home »
suy niệm ngày thường
» SUY NIỆM LỜI CHÚA CÁC NGÀY TRONG TUẦN III MÙA CHAY NĂM A